NHỮNG PHONG CÁCH LÃNH ĐẠO TRONG LIÊN MINH CHIẾN LƯỢC

 

Nguyễn Đình Phước

 

Schweitzer (2013) trình bày những phong cách lãnh đạo chuyển đổi và lãnh đạo giao dịch trong các liên minh chiến lược. Miller và Miller (n.d.) trình bày các phong cách lãnh đạo ngẫu nhiên, giao dịch, truyền thống, uy tín, chuyển đổi, phụng sự và hợp tác trong công việc hợp tác. Schweitzer (2013) chỉ ra rằng “Việc lãnh đạo một nhóm liên minh bao gồm những thách thức duy nhất: Các công ty thường thiết kế các liên minh để có chức năng lãnh đạo chia sẻ, những cơ cấu lãnh đạo không chính thức có thể phát triển và một số nhà quản trị có thể tham gia vào nhiều đội liên minh, đối mặt với các tình huống ngẫu nhiên khác nhau ở mỗi nhóm trong số đó.” ” (tr. 444). Các liên minh chiến lược về nhân sự bao gồm các chuyên gia từ các nền văn hóa quốc gia, văn hóa công ty, giá trị và niềm tin khác nhau. Trong bối cảnh này, phong cách lãnh đạo hợp tác là phù hợp để lãnh đạo liên minh chiến lược. Veale (2010 đã tuyên bố, “Nếu người lãnh đạo hợp tác khuyến khích đối xử bình đẳng với nhau thì các nhân viên có nhiều khả năng sẽ cộng tác với nhau hơn ngay cả khi người lãnh đạo vắng mặt” (trang 150). Nhân viên trong một liên minh chiến lược được đối xử bình đẳng, điều này sẽ tạo ra tinh thần hợp tác cao giữa các nhân viên, đồng thời t,sự hợp tác làm việc đồng đội và chức năng chéo của nhân viên cao. Các nhà lãnh đạo hợp tác nên chú ý và hiểu sáu hiểu biết sâu sắc bao gồm tư duy đúng đắn, giảm những chi phí giao dịch, nhìn xa hơn những biên giới của tổ chức, xây dựng sự đồng thuận, khả năng kết nối và quản trị tính hai mặt (De Meyer, 2010). Hiểu biết sâu sắc về việc xây dựng sự đồng thuận và khả năng kết nối mạng là xây dựng mối quan hệ và truyền đạt quản trị và lãnh đạo cũng như thống nhất các ý kiến trong liên minh chiến lược; quản trị tính hai mặt để cải tiến thành tích của liên minh chiến lược và tránh sự thiên vị trong liên minh chiến lược; sự thiên vị là bản chất con người của các liên minh chiến lược cần có một thủ tục để theo dõi sự thiên vị.

Mô hình lãnh đạo hợp tác bao gồm tám chủ đề lãnh đạo là sự Nhận thức Đích thực, Niềm đam mê/Sức thu hút/Tầm nhìn cá nhân, Xây dựng mối quan hệ, Tạo điều kiện thuận lợi cho Quá trình, Sự Truyền đạt để hiểu biết, Ra Quyết định mang tính Tham vấn, Rèn luyện Tầm nhìn của Nhóm và Quản trị Hành động. Mô hình này cũng bao gồm bốn yếu tố của phong cách lãnh đạo hợp tác gồm những Đặc điểm và những Đặc tính, những Kỹ năng Liên cá nhân, Quá trình giữa các nhóm và Hành động (Miller và Miller, n.d.). Các chủ đề lãnh đạo về Sự tự nhận thức Đích thực, Niềm đam mê/Sức thu hút/Tầm nhìn cá nhân có liên quan đến các yếu tố Đặc điểm và Đặc tính của Mô hình Lãnh đạo Hợp tác. Như vậy, căn cứ vào những mục đích chiến lược của liên minh chiến lược; các giai đoạn vòng đời của liên minh chiến lược; và văn hóa, những giá trị và niềm tin của các bên liên minh, chúng ta có thể tích hợp các đặc điểm và đặc tính của những phong cách lãnh đạo như tính xác thực, chuyển đổi, đối thoại, ngẫu nhiên, giao dịch, sức thu hút và phụng sự vào các yếu tố của Đặc điểm và Đặc tính của Mô hình Lãnh đạo Hợp tác để phối hợp sự lãnh đạo hợp tác với các phong cách lãnh đạo đích thực, chuyển đổi, đối thoại, ngẫu nhiên, giao dịch, lôi cuốn và phụng sự cùng với nhau.